Đăng bởi Ngẫm
Tin tức
Thách thức đối với tính bền vững của mô hình đầu tư Yale – Ngẫm
Tín dụng tư nhân: Vì sao giới siêu giàu Hoa Kỳ đang đổ dòng vốn kỷ lục vào kênh đầu tư này? – Ngẫm
Tổng hợp NCKH (16/9/2025) – Ngẫm
Mỹ đóng cửa, Trung Quốc xây thêm trung tâm thương mại toàn cầu – Ngẫm
AI đang thực sự trở nên rẻ hơn hay đắt hơn? – Ngẫm
Cuộc đua giao thuốc 10 phút tại Ấn Độ: Rủi ro pháp lý nào cho Zepto, Blinkit, và Instamart? – Ngẫm
Review Podcast
La Vĩnh Hạo và Smartisan | Trò chuyện với La Vĩnh Hạo – Ngẫm
Phân tích sâu
Cuộc chiến Internet di động Trung Quốc (2007 – 2009) (Phần 1) | Phân tích – Ngẫm
Thị trường IPO tại Trung Quốc (2010-2014) | Phân tích – Ngẫm
Bong bóng Trí tuệ nhân tạo? | Phân tích – Ngẫm
Thị trường IPO Trung Quốc 2004-2009 – Ngẫm
Doanh nhân, Doanh nghiệp Trung Quốc giai đoạn 2009 – 2018 | Phân tích – Ngẫm
Tin khác về Việt Nam
Xuất nhập khẩu
- Hệ quả tiêu cực từ việc áp thuế xuất khẩu 5%: Năng lực sản xuất supe lân trong nước là khoảng 1,5 triệu tấn/năm, trong khi nhu cầu nội địa chỉ khoảng 500.000 tấn. Lượng xuất khẩu thực tế rất thấp, chỉ chiếm 10% công suất dư thừa. Nhu cầu tiêu thụ supe lân đang có xu hướng giảm do diện tích đất nông nghiệp bị thu hẹp. Theo ông Đỗ Đức Hùng, Phó Tổng Giám đốc Apromaco, mức thuế 5% đang tạo ra thách thức lớn cho các doanh nghiệp sản xuất và xuất khẩu supe lân trong bối cảnh cần thúc đẩy kinh tế. Theo quy định, mức thuế này chỉ áp dụng khi tổng giá trị tài nguyên, khoáng sản và chi phí năng lượng chiếm từ 51% giá thành sản phẩm trở lên. Tuy nhiên, thực tế sản xuất cho thấy tổng chi phí này chỉ chiếm từ 35-40% giá thành.
- Cần tháo gỡ vướng mắc trong thực hiện chính sách EPR: Chính sách này, có hiệu lực từ ngày 1/1/2024, yêu cầu các nhà sản xuất và nhập khẩu phải chịu trách nhiệm tái chế hoặc xử lý các sản phẩm, bao bì mà họ đưa ra thị trường. Doanh nghiệp hiện chỉ được chọn một trong hai phương thức: tự tái chế hoặc đóng góp tài chính vào Quỹ Bảo vệ môi trường Việt Nam. Nhiều doanh nghiệp cho biết chi phí tái chế cao, trong khi cơ sở hạ tầng cho việc thu gom và tái chế còn chưa hoàn thiện. Hiện chưa có các chính sách đủ mạnh để khuyến khích việc sử dụng bao bì tái chế và các vật liệu thân thiện với môi trường. Hiệp hội Doanh nghiệp Anh Quốc tại Việt Nam (BritCham) đề xuất sửa đổi Điều 54 của Luật Bảo vệ môi trường, cho phép doanh nghiệp được kết hợp cả hai phương thức thực hiện EPR. Nếu chưa hoàn thành trách nhiệm tái chế, doanh nghiệp có thể đóng góp phần còn thiếu vào quỹ thay vì bị phạt. Hiệp hội Thương mại Mỹ tại Việt Nam (AmCham) kiến nghị cần có chính sách khuyến khích, hỗ trợ doanh nghiệp sử dụng bao bì tái chế và bao bì nhựa tái chế.
- Ngành hàng chục tỷ USD hiến kế giữ đà xuất khẩu: tình hình xuất khẩu tích cực của Việt Nam trong 8 tháng đầu năm 2025, đạt gần 306 tỷ USD (tăng 14,8%). Dù xuất khẩu 8 tháng đạt 11,2 tỷ USD, mục tiêu 18 tỷ USD cho cả năm gặp khó do thuế quan cao tại thị trường Mỹ (chiếm 56% kim ngạch). Hiệp hội Gỗ và Lâm sản Việt Nam (Viforest) đề nghị Nhà nước xem xét bỏ thuế xuất khẩu 25% đối với gỗ xẻ có nguồn gốc nhập khẩu. Điều này sẽ khuyến khích doanh nghiệp nhập khẩu gỗ tròn từ Mỹ để chế biến và tái xuất, giúp tạo việc làm và củng cố quan hệ thương mại. Ngành da giày – túi xách: Kim ngạch 8 tháng đạt 19 tỷ USD. Ngành đối mặt với sự cạnh tranh gay gắt từ các nước khác (như Indonesia) đang đàm phán FTA với EU, làm giảm lợi thế của Việt Nam. Điểm yếu lớn là sự phụ thuộc vào nguyên phụ liệu nhập khẩu, gây khó khăn trong việc đáp ứng tỷ lệ xuất xứ của các FTA. Hiệp hội Da giày – Túi xách Việt Nam (Lefaso) đề xuất xây dựng một trung tâm cung ứng nguyên phụ liệu tập trung cho ngành dệt may và da giày để giảm phụ thuộc vào nhập khẩu và tăng cường tự chủ. Ngành điện tử: Là ngành dẫn đầu với kim ngạch xuất khẩu 8 tháng đạt trên 100 tỷ USD, nhưng đang phụ thuộc quá lớn vào một số thị trường, đặc biệt là Mỹ. Hiệp hội Doanh nghiệp điện tử Việt Nam đang thúc đẩy mở rộng sang các thị trường mới và tiềm năng như Ấn Độ, Singapore và các nước Đông Nam Á để đa dạng hóa thị trường.
- Nga, châu Âu đua nhau săn lùng một mỏ vàng từ Việt Nam: Thu về hơn nửa tỷ USD sau 8 tháng, nước ta trở thành ông trùm thứ 5 thế giới: Trong 8 tháng đầu năm 2025, xuất khẩu cá ngừ của Việt Nam thu về 633 triệu USD, giảm nhẹ 2,3% so với cùng kỳ năm trước. Tuy nhiên, tháng 8/2025 đã có dấu hiệu phục hồi tích cực với kim ngạch đạt 91 triệu USD, tăng 1,4%. Với kết quả này, Việt Nam đã vươn lên lọt vào Top 5 quốc gia xuất khẩu cá ngừ lớn nhất thế giới.Mỹ: Vẫn là thị trường lớn nhất nhưng kim ngạch giảm 4% (còn 234 triệu USD) do áp lực từ chính sách thuế mới (20%), khiến cá ngừ Việt Nam kém cạnh tranh hơn so với các đối thủ. Châu Âu (EU): Là thị trường lớn thứ hai và đang có đà tăng trưởng tốt, đặc biệt ở các nước như Hà Lan (tăng 40%) và Italy (tăng 43%). Khối CPTPP: Ghi nhận sự khởi sắc, đặc biệt là thị trường Nhật Bản với mức tăng trưởng đột biến 88% trong tháng 8. Các thị trường mới nổi: Nga (+17,8%), Philippines (+72,4%) và đặc biệt là Thái Lan (+248%) đang cho thấy sự tăng trưởng ấn tượng. Việc Mỹ từ chối công nhận 12 nghề cá của Việt Nam theo Đạo luật Bảo vệ Động vật biển có vú (MMPA), trong đó có nghề cá ngừ, có thể sẽ tác động tiêu cực đến xuất khẩu sang thị trường số 1 này trong tương lai.
- EU điều tra chống bán phá giá thép cuộn cán nguội – VnEconomy: Ủy ban Châu Âu (EC) đã chính thức khởi xướng một cuộc điều tra chống bán phá giá đối với sản phẩm thép cuộn cán nguội nhập khẩu vào Liên minh Châu Âu (EU). Việt Nam là một trong số các quốc gia bị điều tra, cùng với Ấn Độ, Nhật Bản, Đài Loan và Thổ Nhĩ Kỳ.
- Mặt đá thạch anh Việt Nam: Nguy cơ cho ngành sản xuất Mỹ – VnEconomy: Ủy ban Thương mại Quốc tế Hoa Kỳ (USITC) đã tiếp nhận đơn yêu cầu từ các nhà sản xuất trong nước để tiến hành điều tra và áp dụng biện pháp tự vệ đối với sản phẩm mặt đá thạch anh nhập khẩu. Việt Nam là một trong những quốc gia bị nêu tên trong đơn kiện, bên cạnh Campuchia, Indonesia và Thái Lan. Sự gia tăng nhập khẩu từ Việt Nam và Thái Lan bị cho là nguyên nhân khiến ngành công nghiệp Hoa Kỳ không thể mở rộng thêm 12 dây chuyền sản xuất mới, tương đương với khoản đầu tư 1 tỷ USD và 3.000 việc làm. Hoa Kỳ trước đây đã áp thuế chống bán phá giá và chống trợ cấp đối với sản phẩm tương tự có xuất xứ từ Trung Quốc, Ấn Độ và Thổ Nhĩ Kỳ. Điều này làm tăng nguy cơ các nhà sản xuất nước ngoài chuyển hướng đầu tư sang Việt Nam để lẩn tránh thuế, dẫn đến việc Hoa Kỳ mở rộng điều tra.
Thương hiệu Việt
- Đòn bẩy cho bất động sản công nghiệp: Ông Điệp nhận định Nghị quyết 57 là một cột mốc lịch sử, tạo ra hành lang pháp lý và động lực mạnh mẽ cho doanh nghiệp đầu tư vào công nghệ và đổi mới sáng tạo, tương tự như “Khoán 10” đã từng làm với nông nghiệp. Nghị quyết này mở ra 5 cơ hội lớn cho bất động sản công nghiệp:
- Khuyến khích công nghệ cao: Mở đường cho việc hình thành các khu R&D, khu công nghiệp công nghệ cao.
- Mô hình mới “Khu công nghiệp công nghệ số”: Một mô hình đa chức năng, kết hợp sản xuất, nghiên cứu và dịch vụ sáng tạo.
- Cải cách pháp lý: Yêu cầu sửa đổi đồng bộ các luật (Đất đai, Đầu tư…) giúp giảm thủ tục hành chính và rủi ro pháp lý cho nhà đầu tư.
- Nguồn vốn mới: Hình thành các quỹ đầu tư (Quỹ đầu tư công nghiệp chiến lược, Quỹ đổi mới sáng tạo quốc gia) để hỗ trợ xây dựng hạ tầng KCN hiện đại.
- Cơ chế thử nghiệm “Sandbox”: Cho phép doanh nghiệp linh hoạt thử nghiệm các công nghệ và mô hình mới mà không bị ràng buộc pháp lý quá mức.
- Nhựa Việt không đường lui: Bài viết phân tích về cuộc khủng hoảng mà ngành nhựa Việt Nam đang đối mặt, lấy sự kiện phá sản của Công ty Cổ phần Rạng Đông Holding – một biểu tượng hơn 60 năm tuổi – làm hồi chuông cảnh tỉnh. Ngành nhựa Việt Nam được cho là “không còn đường lui” và buộc phải tái cấu trúc toàn diện để tồn tại và phát triển. Việc Rạng Đông phá sản cho thấy những yếu kém cố hữu của nhiều doanh nghiệp nhựa Việt: chậm đầu tư vào công nghệ hiện đại, máy móc lạc hậu, dẫn đến hiệu suất thấp và không thể cạnh tranh về giá lẫn chất lượng. Làn Sóng Thâu Tóm Từ Thái Lan (“Thái Lan Hóa”): Đây là sức ép lớn nhất. Các tập đoàn Thái Lan, đặc biệt là Siam Cement Group (SCG) và Indorama Ventures, đã gần như thâu tóm các doanh nghiệp đầu ngành của Việt Nam qua các thương vụ M&A (Nhựa Bình Minh, Nhựa Tiền Phong, Nhựa Duy Tân, Nhựa Ngọc Nghĩa…). Người Thái đang xây dựng một “hệ sinh thái khép kín”: họ kiểm soát toàn bộ chuỗi giá trị, từ cung cấp nguyên liệu đầu vào (Tổ hợp hóa dầu Long Sơn của SCG) đến sản xuất thành phẩm và phân phối, tạo ra một cuộc cạnh tranh không cân sức. Phụ thuộc nặng nề vào nguyên liệu nhập khẩu: Khiến doanh nghiệp dễ bị tổn thương trước biến động giá cả thế giới. Cạnh tranh khốc liệt từ hàng Trung Quốc: Đặc biệt trên các sàn thương mại điện tử với giá cực rẻ. Quy mô nhỏ lẻ: Gần 90% trong số hơn 4.000 doanh nghiệp là doanh nghiệp nhỏ và vừa, thiếu vốn và khả năng cạnh tranh. Dù đối mặt với khủng hoảng, ngành nhựa Việt Nam vẫn còn nhiều tiềm năng nhờ thị trường nội địa lớn và cơ hội xuất khẩu. Hướng đi sống còn được đề xuất là chuyển đổi sang mô hình kinh doanh bền vững và có giá trị gia tăng cao. Tập Trung Vào Nhựa Tái Chế và Bền Vững. Điển hình thành công: Nhựa Duy Tân, sau khi bán mảng kinh doanh chính cho SCG, đã đầu tư vào DuyTan Recycling. Công ty này đã thành công trong việc sản xuất nhựa tái chế chất lượng cao và trở thành nhà cung cấp cho các thương hiệu lớn như Unilever, Coca-Cola, Nestlé…Chuyển sang các phân khúc có biên lợi nhuận cao hơn như nhựa kỹ thuật cao, phục vụ các ngành công nghiệp ô tô, điện tử, y tế. Sớm ban hành các tiêu chuẩn quốc gia về nhựa tái chế (đặc biệt là loại dùng cho thực phẩm) và cơ chế nhãn sinh thái để tạo sân chơi công bằng. Áp dụng các ưu đãi về thuế (như khấu trừ thuế TNDN cho các chi phí xanh) để khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào công nghệ sạch và năng lượng tái tạo.
[Còn tiếp]
Bạn có thể đọc thêm nội dung chi tiết của bài này trên trang substack [cần trả phí].